“Cánh Phượng hồng ngẩn ngơ, mùa hè đến trường với nỗi nhớ trên cây và mùa sau biết có còn gặp lại…Hay như ” Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng, em chở mùa hè của tôi đi đâu…” Nghe buồn man mác các bạn nhỉ?
Hoa phượng cũng là một trong những loài hoa mà tôi rất yêu thích, thích ngắm nhìn, thích được ai đó tặng, thích được nhét vào đầy cả một giỏ xe, thích ép vào trang vở và còn thích nếm vị của những cách hoa. Những cách hoa màu đỏ chua nhẹ và chát nhẹ như tình yêu tuổi học trò vậy đó.
Loài hoa gắn với tuổi học trò và tốn không ít giấy mực của rất rất nhiều tác giả. Dưới đây là những bài thơ hay, xúc động mà tôi đã sưu tầm tổng hợp lại, các bạn yêu hoa phượng hãy cùng ngâm nga nha!.
CHIA TAY MÙA HOA PHƯỢNG
Có mùa phượng vĩ không tên thành hò hẹn
Đỏ cái nhìn vương vấn lúc chia tay
Cô bạn gái ngại ngùng không dám khóc
Nghèn nghẹn lời trong đôi mắt đắng cay
Có một tiếng ve suốt một thời không ai hay
Chỉ đến lúc đứng cạnh nhau mới thấy buồn đến thế
Mười hai năm ve kêu như thành lệ
Bước đi không đành, ngoảnh lại buồn hơn
Thao thức bao ngày qua tiếng trống trường
Lúc chia tay thèm được giật mình rồi chạy
Giơ truy baì, phút ra chơi cả những lần đi học muộn
Bây giờ cũng thành kí ức chìm sâu
Xưa cứ trách bằng lăng tím đâu dâu
Giờ mới thấy hoa có màu nỗi nhớ
Tím miên man,tím chùng thời gian đang căng nghẹn thở
Của mùa thi mỗi lúc một gần
Có người bạn đến phút cuối mới thành thân
Có mái tóc giờ chia tay mới biết mình rất nhớ
Trong lưu bút có bài thơ chép rồi mà vẫn sợ
Ngại ngùng đưa hồi hộp đợi… chợt thở phào
Chia tay nhé, mùa hạ mà bọn mình đều bỗng lớn
Chẳng nói nhiều mà hiểu biết bao nhiêu
Còn gặp lại nhưng mùa hè không ở lại
Thế mới thành kỉ niệm thân yêu
– Trinh Trung Hiếu –
VIẾT CHO MÙA HOA PHƯỢNG
Em đi rồi, chùm phượng cháy trên cao
Đỏ hoe mắt một chiều rớm nắng
Nhấm chùm hoa không chua mà chát đắng
Bước chân tôi khập khiễng trước sân trường.
Trước mặt tôi là hoàng hôn
Sau lưng là cánh cửa phòng thi khoá vội
Những bàn ghế, những bảng đen ngập bụi
Tờ giấy vo tròn ném cuối giờ thi…
Chỗ em ngồi còn kia:
Vệt nắng dài in hằng lên ghế
Buổi sáng nào lần đầu đến trễ
Vai run run tay lấm vệt dầu…
Em đi rồi! Chùm phượng đỏ trên cao
Cứ cháy mãi những điều chưa nói hết
Nắng chiều hôm cứ ngời lên nuối tiếc
Giá ngày xưa… Thôi đừng nhắc! Hạ tàn…
– Đào Phong Lan –
PHƯỢNG HỒNG
Cánh phượng hồng.. còn ép hoài trang vở
Mỗi hè về.. nỗi nhớ lại miên man
Tuổi thanh xuân.. lời thương ấy nồng nàn
Những kỉ niệm.. vẫn ngập tràn rung động
Nhớ ánh mắt.. nhìn nhau đầy thơ mộng
Tay đan tay.. sức sống cứ trào dâng
Hỏi vì sao.. lòng dạ thấy nâng nâng
Trống lồng ngực..dồn tầng mây thổn thức
Cánh phượng thắm.. trang giấy thơm mùi mực
Đã bao ngày.. vẫn rạo rực tình nồng
Xa xôi ơi.. mình có nhớ hay không
Vòng tay ấm.. giữa trời giông trở lạnh
Ngượng ngùng lắm.. khi hừng đông mưa tạnh
Vẫn ngả đầu.. bên cạnh với vòng tay
Cánh phượng hồng.. trang giấy trắng hôm nay
Là kỉ niệm.. của ngày đầu còn giữ
Dẫu vẫn biết.. chỉ còn trong quá khứ
Nhưng tình hồng.. và nghĩa cử ái ân
Trong tình yêu.. dù chỉ đến một lần
Còn nhớ mãi.. như người thân còn đó.
– Quốc Phương –
TRẢ LẠI EM MÀU PHƯỢNG VỸ
Trả lại em nhành phượng thắm ngày xưa
Hay thầm trách cơn mưa chiều bất chợt
Tiếng nỉ non ve sầu reo yếu ớt
Ngọn gió lùa rơi rớt cánh hoa bay
Từng hạ vàng vương vấn mắt mi cay
Trang nhật ký mơ say vùng kỷ niệm
Tay níu giữ cả trời mây loang tím
Ru giấc nồng xin đếm mãi thời gian
Bỗng chiều nay lòng quyến luyến mơ màng
Nhìn phượng vĩ bàng hoàng tầm mắt đợi
Một thời đã sóng tình dâng cao vợi
Những hẹn hò chới với đỉnh yêu đương
Tạ tình nhau từ đó biệt đôi đường
Em với anh hai phương trời thương nhớ
Tay góp nhặt niềm đau thời dang dở
Gói riêng sầu trăn trở phượng hồng phai.
– Loan Lê –
XA RỒI PHƯỢNG ƠI
Góc sân trường lập lòe hoa phượng đỏ
Hạ đến rồi hối hả những mùa thi
Áo dài ơi còn vương vấn điều gì
Để tiếng ve cứ nghẹn ngào nức nở
Tiếng trống trường sao bỗng như dang dở
Có phải chăng chẳng muốn nói chia tay
Nào ai nỡ rời xa những tháng ngày
Dòng mực tím nghiêng nghiêng trang giấy trắng
Tuổi học trò như hoa dào dạt nắng
Xé vần thơ để tinh nghịch hồn nhiên
Thiếu nữ trăng non lung linh ánh mắt huyền
Trai mới lớn dấu con tim khờ khạo
Nắng tâm hồn cứ tung tăng đi dạo
Để nuôi nấng bao bao hoài bão khát khao
Tương lai mở em hồi hộp bước vào
Đành xa nhé những mùa hoa phượng vĩ
– Tác Giả: Qui Phi Hoang.
MÙA HOA PHƯỢNG
Bởi nắng quá – cánh phượng bừng thắp lửa
Tiếng ve sầu, rộn rã gọi mùa thi
Trống tan trường, ngập ngừng buổi chia ly
Tà áo trắng – cánh phượng hồng rơi vội
Tuổi học trò hồn nhiên và rất lạ
Chẳng có gì cũng cười thật giòn tan
Đêm về mơ -quyển sách mở sang trang
Cánh phượng hồng trao nhau niềm mơ ước
Hè lại về, vẫn như bao hè trước
Bước chân nào – thoáng hồn bỗng như say
Cơn gió đùa, thưa thớt cánh hoa bay
Lời ước hẹn, đắp đầy miền ký ức
Lời thư xưa vẫn còn nguyên màu mực
Kẻ tình si còn đứng đợi chờ ai
Tiếng ve kêu hay là tiếng thở dài
Cành phượng vĩ đỏ hoe niềm nhưng nhớ.
– Tác Giả: Thuy Vu.
PHƯỢNG HỒNG
Có phải em dịu dàng cơn gió nhẹ
Để hạ về khắc khoải nỗi nhớ mong
Ta ngẩn ngơ phượng hồng em rất lạ
Viết thơ tình trộm gửi dấu yêu xưa
Giờ mới biết màu hoa và nỗi nhớ
Của một thời tháng sáu vẫn còn mưa
Em có nghe hồn thơ anh réo gọi
Để hạ về… anh nhặt cánh phượng rơi.
– Tác Giả: Nguyễn Phượng
CÁNH PHƯỢNG HỒNG CỦA TÔI
Tôi tìm về với ký ức tuổi thơ
Nghe rạo rực sắc màu hoa Phượng đỏ
Vạt nắng rọi góc sân trương ngày đó
Cánh Phượng hồng trong gió bay bay…
Nhặt cánh Phượng hồng ấp ủ trong tay
Rồi cẩn thận ép vào trong trang sách
Tuổi học trò những phút giây ngây ngất
Thấy mềm lòng với cánh Phượng mong manh.
Tốt nghiệp rồi, tôi lên đường tòng quân
Cánh Phương đỏ vẫn bồi hồi e ấp
Trong cuốn sổ của một thời đi học
Luôn bên mình nâng bước hành quân…
Trở lại mái trường, thăm lại góc sân
Cánh Phượng mỏng vẫn nồng nàn cháy đỏ
Sống lại tuổi học trò ngây ngô ngày đó
Ôm cánh Phượng vào lòng
Cánh Phượng mỏng của tôi
– Văn Liêm –
Từ khóa tìm kiếm nhiều nhất
- https://vietflower info/2020/nhung-bai-tho-hay-ve-hoa-phuong-lam-dam-long-nguoi