Loài hoa nở rộ, vàng rực cả triền đồi và thảo nguyên đầy nắng. Những cung đường uốn lượn, những triền dốc quanh co, những ngọn gió se lạnh đã nuôi dưỡng một loài hoa nhỏ có sức sống mãnh liệt, gắn với một chuyện tình đẹp, nhưng đượm buồn về tình yêu đôi lứa và lòng chung thủy.
Dã quỳ loài hoa của nắng, sống giữa đại ngàn, hé nụ chẳng ai biết, khai mầm chẳng ai hay, khi cánh hoa tàn lại trở về ẩn mình trong lòng đất, âm thầm chờ mùa xuân để bật mầm, để khao khát cháy bùng như ngọn lửa cao nguyên vào tháng 10, 11 hàng năm. Những cánh hoa mộc mạc, thanh khiết và rực rỡ như tâm hồn người dân phố núi, màu của hoa dã quỳ như gom hết màu nắng trong năm để khoe sắc một lần. Hoa nở ra, in trên nền một khoảng không xanh thắm, vời vợi.
Có lẽ vì vậy mà loài hoa này đã đưa tới những cảm xúc bất tận cho thơ ca, tốn không ít ngôn từ của các thi sĩ. Dưới đây là 10 bài thơ hay nhất tôi đã sưu tầm được từ rất nhiều tác giả, mang đến cho các bạn những cảm xúc mà chỉ có thơ ca mới làm được.
1. Mùa Hoa Dã Quỳ
Tác Giả: Trường LưuThủy
Bài thơ tình lãng mạn đã rời xa
Mùa hoa quỳ Thắm Vàng Nơi xa Ấy
Chốn làng quê có dòng sông vẫn chảy
Có cuộc tình cô thôn nữ giống nhành hoa
Đã qua rồi bao mùa ấy Xót Xa
Hoa Vẫn Nở màu vàng rực nắng
Còn tình yêu đã trôi đi khoảng lặng
Như hoa Quỳ đã nở lại tàn thôi
Nhìn cánh hoa sao càng thấy Ngậm Ngùi
Người đi trước Gửi hồn vào Quên Lãng
Để hôm nay trong một chiều Gió Thoảng
Em Bâng Khuâng Hải những bông quỳ
Bông Quỳ Vàng chẳng nói Đến Vu Quy
Chỉ có mộng mơ rồi tình tan vỡ
Hương trong nắng như là hơi thở
Bài hát nào “hoa quỳ vàng sống trong tôi”
Đến mùa hoa em lại thấy bồi hồi
Anh có đến như mùa hoa thuở trước
Hay chỉ mình em cô gái miền Sơn Cước
Đã bao năm lặng lẽ giống hoa quỳ
2. HOA DÃ QUỲ
Thơ: Oanh Kim
Đông lại về với cao nguyên lộng gió
Với mây chiều sắc đỏ buổi hoàng hôn
Ngắm màu hoa vàng rực đến mê hồn
Dã quỳ đó ngập tràn trên lối nhỏ
Ta say sưa nhìn hoa vờn theo gió
Có chút gì trợt xao động lòng ta
Tình vấn Vương khi nắng đã xế tà
Sương nhẹ rơi vương đầy trên lá cỏ
Dã quỳ ơi có bao điều muốn ngỏ
Hỡi loài hoa bé nhỏ mà ta yêu
Không kiêu sa chẳng vẻ đẹp mỹ miều
Mà xao xuyến mỗi lần qua lối đó
Những mùa hoa vàng rực nơi ngõ nhỏ
Đông lạnh về thêm ấm áp yêu thương
Ôi loài hoa vẻ đẹp đến lạ thường
Tô điểm mãi cho cao nguyên thơ mộng!
3. DÃ QUỲ NỞ ĐỢI ANH
Thơ: Hoàng Anh
Em ngược thời gian níu gió tìm anh
Đại ngàn bước giữa xa xanh sâu thẳm
Mình em với Dã Quỳ vàng nở thắm
Lòng bộn bề ta nhớ lắm người dưng
Từng câu thơ mang thả giữa núi rừng
Mong ngày ấy người dưng lượm được
Nhớ đấy nhé hoa Dã Quỳ em ước
Bỏ bùa vàng để đón rước tình anh
Mỗi bông hoa là nguyện ước mong thành
Tình hai đứa kết hương lành mật ngọt
Bởi thương thế lên tình em đã trót
Nặng lòng rồi ơi đất đỏ ba-dan
Nhớ thương anh em hát giữa đại ngàn
Tình ca của chàng Đam San tê tái
Yêu ngây ngất oằn trong đêm hoang dại
Chàng thương nàng còn yêu mãi ngàn năm
Đồi thông kia hai ngôi mộ yên nằm
Để tình vẹn không xa xăm cách trở
Em chỉ muốn tình ta thành duyên nợ
Về nhé mình Dã Quỳ nở đợi anh….!!
4. MÙA DÃ QUỲ
Thơ: Hoàng Lan
Hoa dã quỳ nở vàng tươi trước ngõ
Kỷ niệm xưa còn đó vẫn chưa quên
Không kiêu sa nhưng đằm thắm dịu hiền
Không ngào ngạt, nét duyên hương đồng nội
Anh nhớ không? Ngày anh đi rất vội
Làm ngỡ ngàng hoa đồng nội anh yêu
Anh thường khen hoa xinh đẹp mĩ miều
Hái tặng em thật nhiều em yêu nhé
Anh đi xa hoa cũng buồn lặng lẽ
Không còn ai ngấp nghé nụ hoa xinh
Không còn nghe lời âu yếm chân tình
Lúc hoàng hôn hay bình minh ngày mới
Mùa dã quỳ năm nay cũng vừa tới
Anh có về í ới nép vào hoa
Trốn tìm nhau dưới ánh nắng chiều tà
Cho dã quỳ mặn mà khoe sắc thắm!
5. TẶNG ANH
Thơ: Hoàng Lan
Tặng anh đó đóa dã quỳ phố núi
Sắc hoa vàng tươi thắm buổi đầu đông
Không kiêu sa, không lộng lẫy như hồng
Chỉ mặn mà chút hương đồng cỏ nội
Rằng anh ơi! hoa nở vàng muôn lối
Gió lay cành như vẫy gọi mùa xuân
Thấy không anh hoa dại của núi rừng
Cả không gian tưng bừng tranh hoa thắm
Trời vào đông giá lạnh vương sợi nắng
Thưa thớt dần hơi ấm buổi ban mai
Dã quỳ thôi anh nhé chẳng hoa lài
Hay cúc, huệ, trang đài trông rực rỡ
Em tặng anh đóa dã quỳ chớm nở
Chút hương tình lan tỏa cuối trời xa
Thoang thoảng bay trong sương sớm la đà
Ấm lòng anh khi thu qua đông đến.
6. TÂY NGUYÊN MÙA DÃ QUỲ
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Mùa đông sang vàng rực rỡ Dã Quỳ.
Cùng khoe sắc dọc lối đi phố núi.
Hoa dân dã mà hồn ta đắm đuối.
Trên các nẻo đường rong ruổi Tây Nguyên.
Loài hoa xinh tươi rất đỗi dịu hiền.
Như cô gái đang cười duyên trong gió.
Trên núi rừng miền cao nguyên đất đỏ.
Sức sống tràn trề như cỏ hoang sơ.
Cứ hiên ngang trên sỏi đá cằn khô.
Mặc cho gió rét tím mờ đông giá.
Vẫn biếc xanh trên từng chiếc lá.
Hoa thắm màu nhuộm vàng cả mùa đông.
Có ai về Tây Nguyên với ta không.
Ngắm Dã Quỳ khi mùa bông đang nở.
Cùng uống rượu cần Y Miên một thuở.
Múa bên nhau khi ánh lửa bập bùng.
Tiếng chiêng ngân vang hùng vĩ núi rừng.
Cô gái Ê Đê thẹn thùng ánh mắt.
Cho ta say mê khi lần đầu gặp mặt.
Rượu cạn bình lửa tắt vẫn còn say.
7. HOA DÃ QUỲ
Thơ : Hoàng Cầm
Em lên phố núi vùng cao
Anh về phố cũ tương tư nắng chiều
Quanh co dốc phũ sương mù
Dã Quỳ vàng ruộm đón chào nàng thơ…
Nàng thơ tạm biệt phố phường
Cao nguyên đất đỏ, sương giăng bụi mờ
Chiều êm, lặng ngắm Dã Quỳ
Màu vàng thương nhớ bóng hình người thơ…
Đường cao, nắng xế non chiều
Quanh co dốc núi, hút thung lủng ngàn
Dã Quỳ khoe sắc vàng tươi
Cành hoa lay gió đợi chờ người thương…
Nhớ về truyền thuyết xa xưa
Tình yêu son sắc của nàng H”limh
Thủy chung son sắc một lòng
K”lang chàng hởi, núi rừng yêu thương…
Cuối nguồn con suối xa xưa
Nàng H”limh đã hy sinh đời mình
Hóa thân thành đóa Dã Quỳ
Ngàn năm hậu thế lưu truyền thủy chung…
Dã Quỳ trăm nhớ nghìn thương
Vàng tươi sắc thắm, tương tư nao lòng
Ngày đêm thương nhớ Dã Quỳ
Ước nguyền một kiếp nhớ hoa yêu người…
8. ÁNH MẮT DÃ QUỲ
Tác giả: Trinhcamle
Anh rong chơi những dốc mòn Đà Lạt
Bỗng sững sờ chạm ánh mắt H’ limh
Như mặt trời giữa núi đồi bát ngát
Tỏa nắng vàng sưởi ấm áp con tim
Ở dưới kia trăm ngàn hoa xen kẽ
Tặng sắc hương cho những tuổi say tình
Thôi thì để họ nô đùa vui vẻ
Riêng mình anh ngắm Quỳ Cúc lai sinh
Có lẽ từ nơi gầm gào sóng biển
Đôi mắt em vẫn ướp nhụy thắm vàng
Cho anh thấy tấm lòng yêu hiển hiện
Như ngày xưa ai đã tặng K’ lang
Phố mờ sương có tình em lãng đãng
Vương vất quanh đây đâu dễ xóa nhòa
Thấp thoáng đường xưa còn nguyên bóng dáng
Của tụi mình nép lối Dã Quỳ hoa
Anh sẽ dắt em trở về phố thị
Giữa một ngày se lạnh bước lang thang
Ngắm màu hoa của tình yêu chung thủy
Dẫu thời gian có điểm chút muộn màng.
9. XA VỜI ( Tình Thơ Tháng 10 )
Tác giả: Mai Xuân Rin
Thu vẫn đây vẫn ươm vàng phố nhỏ
Chợt tháng mười mang gió gọi đông sang
Chiều hoàng hôn buông sắc tím mơ màng
Tháng mười về như chen ngang thềm nhớ
Vàng góc trời hoa dã quỳ rộ nở
Bước chân ai bỡ ngỡ giữa khoảng trời
Ôm nỗi niềm bảng lãng cứ chơi vơi
Tiếng yêu thương cứ nữa vời , huyễn hoặc
Tháng mười về giấu chờ mong thật chặt
Nghe trong lòng se sắt đến lao xao
Thu nhẹ nhàng nắng hong chút hanh hao
Ai nhớ ai nhuộm vàng màu cúc dại
Có mùa thu , mùa nhớ còn đọng lại
Vươn chút buồn ngang trái thắt tim côi
Dở dang hoài , dang dở , dở dang thôi
Giấc mộng đời trôi xa xôi lặng lẽ
Tháng mười về bấc lùa sang khe khẽ
Ru hồn thơ
…Tô vẽ
…Lối ai chờ ?
10. MÙA HOA DÃ QUỲ
Tác Giả: Nguyễn Đình Huân
Ta về đây với Tây Nguyên đất đỏ.
Mùa hoa dã quỳ trong gió vàng tươi.
Dã quỳ đung đưa như những nụ cười.
Hoa chất phác như con người phố núi.
Buôn Mê ơi ta yêu người đắm đuối.
Cao nguyên xanh với những buổi chiều tà.
Về Tây Nguyên ta say đắm loài hoa.
Dã quỳ hoang sơ như là em đó.
Cô gái Tây Nguyên dạn dày nắng gió.
Em mộng mơ bên lối nhỏ chân đồi.
Tóc em bay nụ cười thắm bờ môi.
Anh gặp em một lần thôi nhớ mãi.
Cuộc đời anh suốt bốn mùa bươn chải.
Xây những công trình hiện đại nên thơ.
Kờ Rông Búc, E A Rớt, Gia Mơ.
Các công trình anh xây hồ trên núi.
Đưa nước bạc về buôn cho dân tưới.
Vườn cà phê xanh mướt dưới nắng vàng.
Cho em gái Tây Nguyên mắt mơ màng.
Như dã quỳ bông hoa vàng tươi thắm.
Từ khóa tìm kiếm nhiều nhất
- https://vietflower info/2019/top-10-bai-tho-ve-hoa-da-quy-mang-lai-nhieu-cam-xuc-nhat-cho-ban
- Thơ về hoa dã quỳ
- cap hay về hoa dã quỳ