Sự tích về hoa Cẩm chướng (Phần 1)

Có một câu chuyện tình cảm động về Nàng công chúa mang tên “Cẩm Chướng” gieo mình xuống dòng thác dữ để giữ trọn tình yêu. Chính nơi đó đã mọc lên một loài hoa đẹp, hoa nở cạnh dòng thác êm đềm dịu dàng mà vẫn kiêu sa, vững vàng giữa khí hậu khắc nghiệt của vùng cao nguyên. Để tưởng nhớ hoài đến nàng công chúa chung thủy chờ chồng người ta đặt tên cho hoa là Cẩm Chướng.

 

Ngày xưa tại một cung điện có 1 nàng công chúa tên Cẩm Chướng, nàng sống cô đơn lẻ loi trong cung điện. Tại một cao nguyên với một không khí trong lành càng làm tăng thêm vẻ đẹp của mái tóc đen óng của nàng. Nàng có làn da trắng hồng, một đôi môi đỏ thắm và nhất là đôi mắt ướt của nàng trong sáng long lanh như những giọt sương.

Chỉ vì một lời tiên đoán của một lão ông rằng nàng phải sống cô đơn. Ngay khi nàng chào đời nhà vua đã lo lắng, sợ hãi và vì tình thương dành cho con nhiều nên vua đã mang nàng đến một nơi xa xôi để tránh nguy hiểm cho công chúa.

Hoa cẩm chướng

Hoa cẩm chướng

 

Công chúa có vẻ đẹp làm say đắm bao con tim. Có bao người đến muốn hỏi nàng làm vợ nhưng nhà vua vẫn chưa ưng ý ai. Nhà vua muốn tìm cho công chúa một phò mã thật xứng đôi với nàng. Nhưng mọi chuyện không được êm ả như vậy. Tự dưng Cẩm Chướng lâm bệnh nhà vua đã mời nhiều thầy thuốc nhưng tất cả đều lắc đầu không thể chữa được bệnh cho nàng.

Tưởng rằng phải bó tay nhà vua vô cùng đau khổ nhưng bỗng đâu một vị lão ông ngày xưa đã đến gặp nhà vua.

Nàng đẹp nhưng u buồn. Mặc dù vậy, tiếng đồn về sắc đẹp của nàng càng ngày càng lan xa, nhất là những buổi chiều khi tiếng hát của nàng bay xa khắp núi đồi, hòa vào hợp âm của những chú chim non hót véo von xung quanh. Bao nhiêu người đánh tiếng hỏi vợ nhưng vua cha vẫn chưa ưng ý ai,người mướn chọn cho con gái một phò mã thật xứng đáng.

Hoa cẩm chướng

Hoa cẩm chướng

Một ngày kia Cẩm Chướng lâm bạo bệnh, mọi thầy thuốc đều bó tay bất lực. Bỗng đâu vị lão ông ngày nọ đòi diện kiến nhà vua, và phán rằng bệnh của nàng chỉ có thể được chữa khỏi bằng cánh của một loài hoa trắng mọc cheo leo trên đỉnh núi, giữa hai vực thẳm và một ngọn thác…Nhà vua bắt buộc phải tìm được cánh của loài hoa này để cứu con nên đã truyền lệnh hễ bất cứ chàng trai nào tìm được loại thuốc quý sẽ truyền ngôi cho. Bao nhiêu chàng đua nhau vào rừng tìm nhưng đều thất vọng trở ra. Trong khi đó sức khỏe công chúa ngày càng suy kiệt dần. Trong lúc mọi người đang thất vọng thì có một người tiều phu trẻ dáng vẻ nghèo khó đến dâng vua cha bông hoa màu trắng. Sau khi ăn hết những cánh hoa nàng dần dần tỉnh dậy trong sự vui mừng của mọi người. Nhà vua đã giữ đúng lời hứa

Hoa cẩm chướng

Chậu hoa cẩm chướng

 

Lễ cưới chưa được bao lâu thì phò mã phải cầm quân lên đường chống giặc ngoại xâm. Hai vợ chồng lưu luyến lúc chia tay,họ hẹn nhau ngày đoàn tụ. Những lá thư gửi theo những cánh chim cứ đều đặn bay đi bay về…Một hôm nàng bặt tin chồng, chờ mãi chờ mãi mà không có một lá thư nào được chuyển về! Cho đến một buổi chiều nàng nhận được tin chẳng lành. Đau đớn, tuyệt vọng…nàng gieo mình xuống dòng thác dữ.

Hoa cẩm chướng

Hoa cẩm chướng

 

Từ chỗ chân nàng đứng, nơi những giọt nước mắt rơi xuống, người ta tìm thấy những cây hoa giống y hệt loài hoa mà chàng tiều phu mang về, chỉ khác là nó có màu đỏ thắm. Đóa hoa nở cạnh dòng thác êm đềm dịu dàng mà vẫn kiêu sa, vững vàng giữa khí hậu khắc nghiệt của vùng cao nguyên.
Lạ hơn nữa, trong những ngày u uất nhất, bất kỳ người lữ khách vô tình soi bóng trên dòng nước, sẽ thấy bóng phản chiếu của những đóa hoa mang màu mắt long lanh, và bóng hình y hệt đôi mắt nàng công chúa. Từ đó hoa mang tên Cẩm chướng, để tưởng nhớ hoài đến nàng công chúa chung thủy chờ chồng


Có yêu cầu hay góp ý thì bình luận bên dưới nha!